Những Lũy Thừa Không Số | The Exponents Without NumberSolo exhibition of Trần Trọng Vũ
Nghệ sỹ | Artist Trần Trọng Vũ
Triển lãm | Exhibition 21.09 - 15.10.2014
Khai mạc | Opening 17:00, Chủ Nhật/ Sunday 21.09.2014
Launching the book "The Convicted City Has Disappeared" 14:00 - 16:00, Chủ Nhật/ Sunday 21.09.2014
[ENGLISH below]
Mời các bạn đến với triển lãm thị giác “Những lũy thừa không số” và Talk show ra mắt tiểu thuyết “Thành phố bị kết án biến mất” của họa sĩ Trần Trọng Vũ.
Một vở kịch lấp đầy bởi những khoảnh khắc chân thật của hiện thực, của những nhân vật đến từ cuộc sống đô thị và đương đại. Đó là thông điệp của triển lãm “Những lũy thừa không số” của họa sĩ Trần Trọng Vũ.
Anh xếp đặt các mảnh vụn của cuộc sống, đưa các vấn đề đương đại vào từng tác phẩm nhỏ, ghép chúng lại để tạo thành một tác phẩm lớn. Cảm xúc và câu chuyện của mỗi người xem cũng vì thế vô cùng đa dạng và dấy lên một luồng suy nghĩ dai dẳng, khó có thể bỏ qua. Các tác phẩm của anh thường chiếm trọn không gian và đưa người xem vào bên trong một vở kịch không lời.
Ý TƯỞNG
“Những lũy thừa không số” là một tập hợp 60 bức vẽ khổ lớn trên tấm nhựa trong treo lơ lửng trong không gian.
Trên chất liệu trong suốt, họa sĩ vẽ lên những hình người có tỷ lệ tương đương với người thật. Các hình họa lại con người trong trạng thái suy tư, đơn độc. Đó là những nhân vật của cuộc sống đô thị đương đại. Họ xa lạ, thờ ơ với đồng loại. Họ tự khép mình trong những câu chuyện cá nhân, giữa những tấm vải nhựa lạnh lùng.
Nhiều hình vẽ giống hệt nhau được tác giả nhân bản treo trong không gian trưng bày. Đó là một ngụ ý của Trần Trọng Vũ, thể hiện sự cô độc của con người đã trở thành một trạng thái được nhân bản. Xen giữa những hình người, tác giả sắp xếp các hình vẽ đồ vật, giống như cách con người khép cửa, ngồi trong phòng kín đối diện với đồ vật vậy. Len lỏi qua những bức tranh, người xem có cảm giác nhân vật trong tranh ở thật gần nhau, mà chẳng liên quan tới nhau. Mỗi người chìm trong không gian cá nhân nhỏ bé và ích kỷ của riêng mình.
Ý tưởng của triển lãm Những lũy thừa không số là một sự tiếp nối cho ý tưởng mà Trần Trọng Vũ thể hiện trong cuốn tiểu thuyết Thành phố bị kết án biến mất của anh.
Buổi nói chuyện của họa sỹ với công chúng xung quanh công việc sáng tạo của anh và cuốn tiểu thuyết đầu tay mang tên “Thành phố bị kết án biến mất” cũng sẽ được tổ chức trước giờ khai mạc triển lãm.
___________________________
You are invited to the visual exhibition “The Exponents Without Number” and Talk show on the occasion of publishing “Thành phố bị kết án biến mất” (The Convicted City Has Disappeared) by painter Tran Trong Vu.
The exhibition sends a message about true moments of reality, filled with characters from urban and contemporary life.
He brings contemporary issues and little pieces of life into small works, then combines them together into bigger oeuvres. That evokes in every audience different feelings and sparks lingering thoughts, via a sort of non-verbal drama.
Talk show of Tran Trong Vu to the public will be about his creative career and very first novel titled “The Convicted City Has Disappeared” prior to the opening of this exhibition.
CONCEPT
An installation by the Vietnamese artist TRAN TRONG VU. 60 transparent plastic sheets, hung in the air. At Heritage Space, Hanoi 2014.
“The exponents without number” is a collection of artworks in which images undergo a process of duplication. Created mostly using transparent materials, the images invade the space and pull the audience into a silent “play”.
This “play” of visuals is filled with the authenticity of a contemporary reality and the sincerity of real-life characters. So close yet so far away, the characters are trapped in their own narratives. Separated by the coldness of the plastic, they distance themselves from their own kind.
Silent, they stay inside the “play”, mimicking each other’s expressions, yet they can’t grow attached. Quite, they stay, merging until their originals and variations are abandoned. Together, they use their body language to express an inability to change. Immersed in their selfish universes, they are unable to find the rhythm of the outside world. Like invisible members of an orchestra, they appear soundless and motionless. The “play”, although silent, leads us into a more complex and conflicted reality.
| ||||||||